[Khi cô ấy tập trung ngắm nhìn những mảnh vỡ đó, cô nhận ra chỉ trong tan vỡ, vẻ đẹp mới hiện lên rõ nhất. Một vẻ đẹp dịu dàng, thật thà, và không hoàn hảo… như chính cô.]💕✨Cô ấy muốn bày tỏ lòng biết ơn trước hết. Cô ấy muốn cảm ơn anh ấy vì đã ở bên cô ấy trong suốt khoảng thời gian quan trọng như vậy trong cuộc đời cô. Nhưng cô ấy cũng cần bày tỏ cảm xúc tổn thương của mình. Cô ấy bị ảnh hưởng sâu sắc bởi lời nói, hành động và cách anh ấy đối xử với cô. Cô ấy cứ lặp đi lặp lại những cảm xúc này, nhưng rồi cô nhận ra rằng điều đó sẽ không thay đổi được điều gì cả. Cô ấy có thể hét lên thật to và cho cả thế giới biết nỗi đau của chính mình, nhưng quá khứ sẽ không nghe thấy cô ấy hay để tâm đến cổ. Cô ấy có thể nuôi dưỡng sự giận dữ đối với anh ấy. Cô ấy có thể để nỗi cay đắng này tồn tại trong chính mình, như một lời nhắc nhở sâu sắc về nỗi đau mà anh ấy gây ra. Tuy nhiên, cô ấy biết rằng cô ấy là người duy nhất nhận thức được sự hiện diện của nó, đang tồn tại từng ngày trong trái tim cô.
Cô ấy xem anh ấy là người thân của cô, là người mà cô ấy trân trọng. Anh ấy là một người mà cô ấy có thể làm bất kỳ điều gì. Đau khổ không phân biệt ai, khi nó đến, nó chọn con người như một thử thách. Cô ấy thực sự luôn tin tưởng anh ấy và những lời nói mà anh ấy đã dành cho cô ấy. Cô ấy tin vào khát vọng của anh và mặc cho sự mơ hồ trong anh. Cô ấy để anh bước vào, trái với mong muốn tốt nhất của cô ấy. Cô ấy không ngừng bảo vệ anh. Cô ấy nhìn thấy những khía cạnh tươi đẹp bên trong con người anh. Cô ấy đã cùng anh lên kế hoạch và giữ chúng trong đầu như một điểm đến tuyệt vời được đảm bảo. Cô ấy rất yêu anh. Cô ấy đã trao cho anh ấy tất cả những gì cô có và giờ đây cô cảm thấy trống rỗng và thiếu sự tôn trọng. Nhưng anh ấy có biết điều kỳ lạ nhất và khó chịu nhất trong tất cả những điều này là gì không? Cô ấy tha thứ cho anh ấy.
Cô ấy anh ấy, và chúng ta là những cá thể độc nhất, nhưng cuối cùng đều giống nhau. Chúng ta chỉ là con người. Là con người, tất cả chúng ta đều có lúc sẽ làm người khác thất vọng. Chúng ta thường hứa yêu trước khi không hiểu hết ý nghĩa sâu sắc của nó, dẫn đến những điều đau lòng và sai lầm. Cô ấy thừa nhận rằng cô cũng đã phạm sai lầm của riêng cô và có khả năng đã gây ra thương tổn cho anh ấy. Có những khía cạnh trong anh mà cô sẽ không bao giờ hoàn toàn hiểu, và vì thế, không thể áp đặt những suy nghĩ đơn giản vào những tình huống phức tạp này.
Cô có niềm tin sâu sắc vào anh, và đó là lý do tại sao trong thâm tâm cô thực sự mong muốn điều tốt nhất cho anh. Tình bạn, gia đình và các mối quan hệ, tất cả đều dường như đã được xác định sẵn với những kỳ vọng riêng. Nhưng hiếm khi nào những kỳ vọng ấy được đáp ứng một cách trọn vẹn. Đó chính là thử thách mà chúng ta buộc phải chấp nhận khi đặt niềm tin vào người khác. Cuối cùng, bằng cách yêu thương nhau, chúng ta có được sự hiểu biết sâu sắc hơn về vẻ đẹp và sự độc đáo của tình yêu, một thực thể không giống bất kỳ thứ gì khác trên thế giới này.
Dù anh là ai, cô muốn anh biết rằng những gì anh đã làm từng khiến cô đau lòng. Nhưng cô chọn tha thứ, vì cô hiểu rằng chỉ có buông bỏ mới giúp mình bước tiếp. Sự tha thứ của cô ấy không có nghĩa là cô chấp nhận hành vi của anh ấy, thay vào đó, nó xuất phát từ tình yêu sâu sắc của cô ấy dành cho anh. Cô chọn tha thứ không phải để trốn tránh hậu quả từ hành động của anh, cũng không phải vì cô đã quên những điều đã xảy ra. Mà bởi vì cô hiểu. Hiểu rằng con người có thể sai lầm, và đôi khi, tha thứ không dành cho người khác, mà là cho chính mình. Cô nhận ra rằng anh, cũng như tất cả chúng ta, không ai hoàn hảo, một con người có thể vừa tử tế vừa vô tình gây thương tổn. Cô trân trọng những khoảnh khắc quý giá mà anh tạo ra và những cảm xúc sâu sắc mà anh khơi dậy trong cô. Cô thừa nhận rằng, nếu anh xứng đáng với tình yêu và lòng tin của cô, thì anh cũng xứng đáng nhận được sự tha thứ. Và quan trọng hơn, cô xứng đáng có được sự bình yên đến từ việc buông bỏ, chứ không phải níu giữ những điều đã qua. Cô ấy hiểu được sức mạnh và sự tự do của chính mình và sự tất yếu của tình yêu và mất mát. Cô ấy trân trọng những khoảnh khắc cô ấy đã có và những khoảnh khắc cô ấy đã mất. Anh vẫn là một phần trong cô, một phần sẽ không bị xóa đi, nhưng cũng sẽ không còn sức mạnh hủy hoại cô bằng nỗi cay đắng mà thay vào đó tồn tại trong cô ấy ở một nơi được nuôi dưỡng bởi sự tha thứ, sự hài lòng và sự đồng cảm. Nhờ sự tha thứ này mà cô ấy tin rằng mình sẽ trở thành một người tốt hơn trong tương lai.
LOCATED: Bangkok, Thailand